“CĂN SỰ” ĐÔNG Y

  • Đến nay đã là 41 năm rồi, kể từ cái ngày tôi thấy thày giáo tôi cả buổi dạy và suốt giờ nghỉ giai lao chỉ đứng mà không ngồi. Tò mò tôi hỏi biết là bệnh của Thày đang tái phát, ngồi thì đau lắm.
  • Tôi đã hỏi Bà tôi (Bà là Lang y) về bệnh của Thày, Bà đọc cho tôi một bài thuốc, tôi đã chế liều dùng 30 ngày và thuyết phục Thày dùng, sau 20 ngày Thày đã “vô tư ngồi”, và đến giờ không tái phát.
  • Năm 1992, trước khi mất, Bà đưa tôi cả chục cuốn sổ ghi các bài thuốc và kinh nghiệm chữa bênh và nói chọn tôi là người kế nghiệp.
  • Suốt 30 năm qua, từ khi còn Đại học tôi đã vất vả, mải mê nhiên cứu Đông y để hiểu những ghi chép Gia tộc truyền lại, nhận diện vị thuốc và cách bào chế, tôi bị “dính căn” từ đó. Vất vả nhưng tôi rất vui vì các bài thuốc tôi bào chế đã mang lại niềm vui cho tất cả mọi người trong Họ tộc mỗi khi buộc phải sử dụng. Có lẽ Bà đã chọn đúng (mặc dù tôi không hành nghề Đông y).
  • Nay tròn 30 năm thực hiện Di huấn của Bà, lần đầu tiên tôi chia sẻ niềm vui với các bạn một trong các bài thuốc Bà trao tôi nắm giữ và xin lộ diện 41 năm trước.
0